Em lúc trước không hiểu, hiện tại không hiểu, có lẽ sau này cũng chẳng bao giờ hiểu được tại sao lại chia tay, tại sao anh rời bỏ em. Chỉ là cứ có ai, hoặc bất cứ thứ gì gợn chút màu năm tháng đó, là em lại không kìm lòng được. Run rẩy.
Tối đó tui còn mơ thấy ảnh về xong bảo: "Không sao đâu mà, nín đi nhé, có anh ở đây luôn lắng nghe em mà". Đó chắc là rung động đầu tiên của tui đó, lớn rồi tui không bị theo nữa, nhưng thi thoảng khóc, vẫn mơ thấy ảnh về an ủi, hay thi thoảng đến ngày giỗ hay là
Tiếng tim: tiếng thứ nhất chủ yếu do tâm thất co bóp kết hợp với tiếng đóng của van nhĩ thất.Tiếng thứ hai chủ yếu do tiếng đóng của van sigma của động mạch chủ và động mạch phổi. B' PHƯƠNG PHÁP NGHE TIM Có hai phương pháp nghe: - Nghe trực tiếp. - Nghe bằng ống nghe. 1.
Đen Vâu tên thật là Nguyễn Đức Cường, sinh năm 1989. Theo lời của Đen Vâu, anh được sinh ra tại Đồng Nai tuy nhiên quê quán gốc thì ở xã Bắc Sơn, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên còn hiện tại anh đang sống và làm việc tại tỉnh Quảng Ninh. Được xem là một rapper "triệu view
Bạn là em: Run rẩy trong rung động: nó có rung động không. Em không có ý khoe khoang đâu, hồi lớp 10 đi đá bóng cũng được lũ bạn thân khối cũ tán nhưng không có tác dụng, chỉ nhìn thôi đã thấy thích rồi. nghe có vẻ khá trẻ con và ngô nghê, chủ đề cơ bản là rung
Tình đầu dạy bạn yêu, dạy bạn như thế nào là rung động. Mỹ Linh 30/08/2019. Rõ ràng chẳng phải là người thân, cũng không phải là bạn bè thân thiết, nhưng "mối tình đầu" lại là người khiến bạn phải lo lắng, quan tâm, yêu thương và khóc rất nhiều…Trong cuộc đời
OwMSqNQ. Nhìn thấy câu nói "chồng cậu" của Hương Hương, gò má Khương Tri hơi nóng lên, bỗng nhiên nghĩ đến lời của người nào đó tối qua, xem như là cầu hôn Tri không kìm được khẽ cười, cuối cùng, mò đi xem một lượt weibo của Tống Duẫn rất ít khi dùng Weibo, cũng chưa từng thử search tên của bạn trai mình trên đó, nhớ lại lần trước Chu Dĩnh cho cô xem scandal của Tống Duẫn Hành, Khương Tri ít nhiều có chút mâu đại diện của chú già rất nghiêm chỉnh, là nhãn hiệu nổi tiếng của Tống thị, cũng thấy có biểu tượng xác thực, số người follow là hơn 2 triệu, số weibo đang follow là của người này nội dung vô cùng đơn giản, Khương Tri xem từ đầu tới cuối một lượt, hầu hết đều liên quan đến việc tuyên truyền sản phẩm mới của Tống thị, trong đó có vài bức ảnh chụp chung với các đối quái là, dù anh có đăng weibo hay không thì số lượng bình luận cũng vẫn vô cùng không phải weibo này chứng thực là CEO Tống thị, thì Khương Tri còn nghi ngờ là mình tìm nhầm mở một bài viết ra, nhìn bình luận trong đó, dừng lại một chút, lặng lẽ kéo xuống là fan nữ, tình hình này có thể so được với hiện trường theo đuổi ngôi sao tầm cỡ ăn đồ hộp "Nhan sắc của Tống tổng tôi có thể liếm rất lâu đó! Tại sao lại không có ảnh selfie? Thiếu sót!Mau nhìn chim của tôi Tống đại thần, người duy nhất ta yêu thích không phải là nam minh tinh trong làng giải gọi tôi là em gái ngực to cầu xin đại thần đăng weibo, fan của ngài gào khóc đòi ăn!Cẩm Lý muốn tu tiên Không ngờ tới tôi lại đi hâm mộ một người ngoài làng giải trí, quả thật là đè dẹp các tiểu thịt tươi trong giới rồi,.............Khương Tri nhìn những bình luận kia mà kinh ngạc không nói nên lời, bây giờ cô mới phát hiện, bạn trai mình hóa ra lại là người đàn ông bảo với đám fan nữ, Khương Tri có chút mặc cảm thua kém. Mặc dù bọn họ là cư dân mạng không quen biết nhưng lại có thể chuẩn xác đoán được sở thích của Tống đại ca, ví dụ như anh thích nhất là mặc âu phục màu xám, khuy măng sét đá đen đã là thói quen của việc như vậy, fan đều là dựa vào hình ảnh về các hoạt động của anh mà đoán được. Còn cô dường như từ trước đến nay chưa từng chú ý tới những điều này, đều là anh theo đuổi cô, bao dung tất cả cho cô, dành cho cô tất cả yêu Tri cụp mắt, đôi môi hồng mím lại, người bạn gái như cô hình như có chút không Trong thư phòng, Tống Duẫn Hành vừa kết thúc một cuộc họp qua video, khi nghe được tiếng gõ cửa, anh ngước mắt nhìn sang liền thấy một cái đầu nhỏ lấp ló qua khe cửa. Khương Tri rón rén nhìn, trông thấy trên bàn Tống Duẫn Hành đang để bao nhiêu tài liệu, hành động hơi ngừng lại một chút, nhỏ giọng nói "Em có thể vào không?"Khoảng thời gian này bình thường anh đều ở trong thư phòng làm việc, Khương Tri chờ bên ngoài hồi lâu, không kìm được gõ cửa nhưng lại sợ quấy rầy vợ nhỏ bám khung cửa, nghiêng đầu, đôi mắt trắng đen rõ ràng trong suốt sáng sủa, trái tim cứng như thép của Tống Duẫn Hành nhất thời mềm mắt nham hiểm của anh nheo lại, tâm tình trong đáy mắt không thể đoán định, sau đó vẫy vẫy tay với thỏ trắng, "Lại đây."Đôi mắt Khương Tri vụt sáng, ôm điện thoại lon ton chạy vào, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập ý vợ nhỏ vừa chạy đến, Tống Duẫn Hành đã duỗi tay kéo người vào lòng, anh dùng cằm cọ lên mái tóc mềm mại của cô, "Cười gì vậy, vui vẻ thế sao?"Khương Tri ngoan ngoãn ngồi im, cầm điện thoại đưa cho người nào đó, "Cầu xin đại thần hãy chỉ bảo cho em, làm cách nào có thể mau chóng tăng fan."Tống Duẫn Hành cụp mắt, tầm nhìn dừng trên điện thoại của cô, không mấy để tâm mà cong môi, "Bình thường anh rất ít khi vào Weibo, không ngờ fan lại nhiều như vậy."Khương Tri khịt mũi, thành công quên đi chuyện chính, hàng lông mày thanh tú của cô khẽ nhíu lại, mở phần bình luận trên Weibo của anh ra chậm rãi nói "Anh xem, những người này đều là fan nữ."Tống Duẫn Hành "ừ" bằng giọng mũi, đầu ngón tay hơi lành lạnh chăm chú nghịch lọn tóc mềm mại của này rõ ràng vẫn chưa nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Khương Tri mím môi, khuôn mặt nhỏ nghiêm nghị trịnh trọng, "Đây là vì sao chứ?"Người nào đó khẽ cong môi cười, gương mặt tuấn tú tràn ngập tự tin, đôi môi mỏng của anh ghé lại gần, cố ý phả hơi thở bên tai cô, "Không phải vì chồng em quá đẹp trai sao?"Khương Tri "............."- Biết rõ người này tự luyến, nhưng Khương Tri lại không biết phản bác thế nào, nghĩ tới sự quan tâm của những fan kia với anh, cẩn thận tới mức cổ tay áo thế nào cũng không bỏ qua. Khương Tri cảm giác mình hiểu bạn trai quá ít, cô liền yên lặng một lát sau đó vờ như hỏi vu vơ "Vậy bình thường anh thích làm gì?"Ví dụ như thú vui, thói quen, hứng thú, cô phải làm bài tập thật tốt mới Duẫn Hành nhíu mày, không biết vì sao Khương Tri lại hỏi chuyện này, nhưng thấy dáng vẻ nghiêm túc của cô, anh bỗng dưng nghĩ ra điều gì đó, đôi mắt đen sẫm nhìn cô có ý tứ khác, giọng nói trầm bổng dễ nghe, "Sao tự dưng vợ lại hỏi điều này?"Khương Tri liếm môi theo bản năng, đôi tai có chút nóng lên, nghiêm túc nói, "Chính là muốn hiểu anh thêm một chút."Đôi mắt đen của người đàn ông trước mặt lặng lẽ nhìn cô, nhìn đôi môi căng bóng của cô mở ra rồi khép Tri thấy anh không nói lời nào, nắm lấy cánh tay của anh lắc lắc, thúc giục, "Mau nói đi."Ánh mắt của Tống Duẫn Hành ổn định lại, lộ vẻ đăm đó, đôi môi mỏng của anh khẽ mở, giọng nói trầm thấp cuốn hút, tốc độ nói chậm rãi, "Nếu anh nói anh thích ăn gì, em sẽ thỏa mãn anh sao?"Khương Tri cong cong mắt cười, ngoan ngoãn gật đầu như gà mổ thế Tống Duẫn Hành nhếch môi, ồ một tiếng thâm sâu, nhưng vẫn không nói cho Khương Tri anh thích ăn Tri nghiêng đầu nhìn anh một hồi, không đợi được câu trả lời về sở thích. Liếc nhìn điện thoại, cô mới nhớ ra thiếu chút nữa đã quên mất chính sự!Khương Tri giải thích Tống Duẫn Hành về việc tuyên truyền sách mới, người nào đó nghe xong liền cầm điện thoại của mình lên, nhìn dáng vẻ như là muốn đăng ngờ tới 20 triệu fan này cũng có lúc hữu tay dài khớp xương rõ ràng chỉ lướt lướt mấy lần trên điện thoại, Khương Tri tò mò đến gần xem, người nào đó đang viết weibo với nội dung Sách mới của vợ tôi , các vị ủng hộ một bình thường Khương Tri ở nhà sáng tác, Tống Duẫn Hành hiếu kỳ thỉnh thoảng sẽ liếc qua xem, thuận tiện biết được tên là vợ anh la hét không cho xem, nhưng Tống Duẫn Hành lại biết bút danh của cô, Giang Hành, không phải là cô ghép với anh sao*.Chữ "Khương" trong Khương Tri là 姜, phát âm là jiāng. Chữ "Giang" trong Giang Hành là 江, phát âm cũng là jiāng.Đây rõ ràng là sự thừa nhận ngắn gọn súc tích của vợ anh đối với anh, vì thế mà Tống Duẫn Hành vui vẻ rất PR của người này vừa thẳng thắn vừa ngang vào lúc anh sắp ấn nút đăng, Khương Tri nhanh tay nhẹ mắt giữa tay anh lại, "Không được nhúc nhích!"Tống Duẫn Hành dừng lại, đôi mắt đào hoa hẹp dài hơi nhíu lại, hàng lông mày nhếch lên, "Hả?"Khương Ti lặng lẽ xóa những nội dung kia đi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp vô cùng chăm chú, giọng thành khẩn nói, "Anh nói cho em biết cách thức là được, trực tiếp đề cử sẽ khiến quan hệ của chúng ta lộ ra."Không chỉ bại lộ, mà có khi còn có thể đẩy người nào đó vào một cuộc tấn công dồn dập của các fan Duẫn Hành sững sờ, phản ứng đầu tiên chính là bị vợ ghét bỏ rồi! Sau đó nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy Khương Tri nói rất có lý, bây giờ công bố quan hệ của hai người, chị anh Tống Duẫn Thư tuyệt đối sẽ không tha cho anh, có khi còn trực tiếp đến bắt cô gái nhỏ khi suy tính một hồi, Tống Duẫn Hành bình tĩnh tắt điện thoại, hàng lông mày ẩn chứa ý cười, "Muốn biết làm thế nào để tăng fan sao?"Nghe vậy, Khương Tri vội vàng ngẩng đầu, đôi mắt hạnh đen lấp lánh tràn đầy ao ước nhìn Duẫn Hành cụp mắt, cúi người, thấp giọng mê hoặc "Hôn anh một cái, anh sẽ nói cho em biết."Khương Tri nhìn anh, lần này cũng không đỏ mặt, vì đã bị anh ôm trong lòng, cô hơi nghiêng người, đôi môi hồng hôn lên gò má anh một xong, Khương Tri bận rộn giục, "Nhanh lên chút, nói cho em biết đi."Tống Duẫn Hành nhịn cười, miễn cưỡng nói, "Lại lần nữa."Một câu lại một giở trò cũ, Khương Tri đỏ mặt tía thẹn quá hóa giận ôm lấy đầu anh, hôn "chụt" một cái lên môi chạm một cái đơn giản, Khương Tri không có ý định hôn sâu, trong lòng một mực nghĩ tới cách để tăng fan nhanh. Không ngờ Tống Duẫn Hành đổi khách thành chủ, hung hăng bá đạo giữ chặt gáy cô, thô bạo cạy mở hàm răng của cô ra, tiến quân thần mạnh của anh so với mấy lần hôn môi trước còn lớn hơn, chỉ hận không thể hòa cô vào trong xương tủy của tới khi cô gái nhỏ bị hôn tới hoa mắt chóng mặt không thở nổi, Tống Duẫn Hành mới có chút lương tâm thả cô quả của việc chủ động hôn người ta chính là, anh không chỉ không nói cho cô biết cách tăng fan, lại còn chủ động chiếm tiện nghi của Tri tức giận mắng anh lưu mạnh, dáng vẻ của Tống Duẫn Hành từ đầu tới cuối luôn thâm sâu khó dò, nhất định không tiết Tri không có cách nào, nhảy khỏi lồng ngực anh, xỏ dép bỏ ra ngoài, không thèm để ý đến anh, tiếp tục gõ chữ.
Lời vừa nói ra, Khương Tri yên lặng không đáp lại, cô suýt chút đã bị những lời nói vừa rồi của anh làm cho mềm lòng. Lúc này nghe anh mặt dày nói sẽ không đồng ý, cô mím môi, mặc dù những lo lắng trong lòng đã tan biến, nhưng vẫn không chịu nổi anh cứ trêu chọc cô như vậy. Nhìn thấy sắc mặt của cô gái trước mắt đã hơi dịu đi, hai hàng lông mày vẫn luôn cau chặt lại của Tống Duẫn Hành cuối cùng cũng giãn ra, đôi mắt đen lấp lánh nhìn cô không chớp mắt, muốn nhìn một lần cho thỏa mãn. Khương Tri bị ánh mắt sáng rực của anh nhìn chăm chú, trái tim đập thình thịch, hai tai cô đỏ bừng lên, quay đầu không muốn nói chuyện với anh nữa. Tống Duẫn Hành nhận lấy cái máy sấy tóc trong tay Khương Tri, ánh mắt trở nên dịu dàng "Anh giúp vợ sấy tóc." Khương Tri yên lặng, hơn nửa ngày sau cô mới lạnh nhạt mở miệng, giọng rất khẽ mang theo sự hờn dỗi "Vậy sau này anh phải nói chuyện cho nghiêm túc." Không thể lúc nào cũng động một chút lại trêu ghẹo cô, người này lúc nghiêm túc thì nhìn lịch sự nhã nhặn, thế nhưng mỗi khi ở cùng với cô thì luôn không đứng đắn, cả ngày chỉ tìm cách trêu đùa cô. Tống Duẫn Hành nhìn vào đỉnh đầu mềm mại của cô, ánh mắt dịu dàng, rốt cuộc cũng cười thành tiếng, cẩn thận từng chút một sấy tóc cho cô, anh nhẹ nhàng gọi"Vợ ơi." Khương Tri không lên tiếng, gật gật đầu như đáp lại, đôi mắt trong suốt đảo quanh như bánh xe nhìn về phía anh. Người bên cạnh hơi nghiêng thân mình về phía trước, đè giọng, âm thanh vừa thấp lại trong trẻo "Sau này chúng ta không chiến tranh lạnh nữa, hôm nay anh đã ngồi trên máy bay hơn mười tiếng đồng hồ để trở về, suốt cả chặng đường trái tim cũng lạnh toát rồi." Anh chậm rãi nói, giọng điệu cố ý mang theo vẻ oan ức, giống hệt một con mèo lớn đang làm nũng. Đây là lần thứ hai Khương Tri nghe Tống Duẫn Hành dùng giọng điệu như thế này nói chuyện với cô, cô cụp mắt, gương mặt trắng nõn dần đỏ ửng, vụng về vâng một tiếng. Nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, trong lòng Tống Duẫn Hành bỗng mềm nhũn, đôi môi mỏng không kìm được cong lên, anh cầm lấy tay Khương Tri áp vào lồng ngực cứng rắn của mình, khẽ nói "Không tin em sờ sờ đi." Âm thanh máy sấy tóc ngừng hẳn, mu bàn tay lạnh lẽo của cô gái dán vào lòng bàn tay nóng rực của anh, nhiệt độ truyền sang làn da của cô từng chút một. Tay của cô không biết đặt ở đâu, bị người đàn ông này ngang ngược nắm chặt. Lồng ngực của anh cứng rắn như một tảng đá, nhịp tim nặng nề và mạnh mẽ cách một lớp áo sơ mi truyền vào trong lòng bàn tay cô. Khương Tri đỏ mặt, đối diện với ánh mắt như cười như không của người nào đó, điều này càng làm khó cô hơn. Quả nhiên, lời cô vừa nói anh vẫn xem như là gió thoảng bên tai. Mỗi lần nhìn cô vừa thẹn thùng vừa tức giận trừng mắt với anh, Tống Duẫn Hành không thể không mềm lòng. Anh không kìm được xoa cái đầu xù của cô, cảm thấy tóc của cô đã khô gần hết thì liền thu máy sấy tóc lại, nhẹ nhàng ôm lấy cô từ phía sau. Cánh tay anh vòng lấy thắt lưng của cô, Khương Tri cụp mắt, lặng lẽ dựa vào lồng ngực ấm áp kia, Tống Duẫn Hành cúi người xuống, chóp mũi lướt qua vành tai trắng trẻo của cô, đôi môi mỏng áp lên, thấp giọng nói "Khương Tri, cho anh thời gian thử thách làm bạn trai." "Nếu như vượt qua được thì chúng ta sẽ ở bên nhau." Có lẽ thứ tình cảm này đến với cô quá đột ngột, vậy thì anh có thể chờ đợi từ từ, chờ cho đến khi cô cam tâm tình nguyện, như vậy mới đáng giá. Nhìn cả bàn tay được anh bao bọc lại, Khương Tri nhìn anh, trái tim bắt đầu có chút rung động. Lúc này ngay cả hơi thở của cô cũng không ổn định, chỉ có ánh mắt đang dịu dàng nhìn anh. Người sau lưng dùng chóp mũi thân mật cọ cọ lên tai của cô, giọng nói tuy thấp nhưng kiên định "Thời gian ở bên em quá ít, anh không thể lãng phí được." - Đêm dần về khuya, người họ Tống nào đó vẫn còn chưa đi, Khương Tri bị anh trêu chọc tới mức mặt mũi đỏ bừng, người này bắt đầu nảy sinh hứng thú xấu xa nhất định phải nghe Khương Tri gọi anh hai tiếng "ca ca" cho bằng được. Khương Tri lộ rõ vẻ ghét bỏ không muốn gọi, Tống Duẫn Hành lập tức mặt dày làm nũng. Cô bị trêu đến mức không biết phải làm sao, đành phải lí nhí như tiếng muỗi gọi anh một câu "ca ca", lúc này Tống Duẫn Hành hài lòng. Đêm nay vừa gặp các bạn học của Khương Tri, so về giá trị nhan sắc, luận về tiền tài, thì những tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch kia quả thật sẽ bị anh vùi dập nhiều lần. Thế nhưng bàn về tuổi tác, trái tim nhỏ bé của Tống Duẫn Hành có chút sợ hãi. Anh đã đi qua tuổi thanh xuân ấy từ lâu rồi, hơn Khương Tri tám tuổi, liệu vợ anh có ghét bỏ anh già không?! Điều này đã âm thầm trở thành một tâm bệnh của Tống Duẫn Hành. Trước khi Tống Duẫn Hành đi, Khương Tri mở cửa chính cho anh, bảo anh đừng có trèo tường nữa. Trong lúc vô tình liếc mắt xuống vết rách nào đó trên quần anh, Khương Tri muốn cười, nhưng đối diện với ánh mắt ai oán của người nào đó, cô đành bất đắc dĩ nhắc nhở anh "Ngày mai nhớ thay quần." Cô có thể giúp anh vá lại. Tống Duẫn Hành nhìn về phía cái mông của mình, quả nhiên thấy có vết rách, đôi mắt đào hoa theo nhướng lên theo thói quen, anh khẽ cười nói "Vậy lần sau em phải mở cửa ra cho anh." "Không mở cũng được, chờ cho anh trèo tường quen rồi, nửa đêm không ngủ được có thể đến tìm em." Anh không biết xấu hổ nói ra mấy lời thẹn thùng như thế này làm cho Khương Tri đỏ mặt tía tai, cô vội vàng đẩy anh ra khỏi cửa, thuận tay nhốt người nào đó ở bên ngoài. - Tống Duẫn Hành trở về được một chút lại phải vội vã rời đi, sáng sớm ngày hôm sau, Khương Tri mở cửa nhìn thấy trên cửa có một tờ giấy ghi chú. Bạn trai thử việc của Tri Tri Vợ nhỏ Tri Tri, anh đi đây, phải nhớ anh đấy. Cuối tờ giấy người nào đó còn vẽ một con vật trông rất giống con thỏ, Khương Tri nhìn giấy ghi chú và bức vẽ cười đến ngây ngô, mặc dù ghét bỏ nhưng vẫn cẩn thận giữ lại. Sau khoảng thời gian nghỉ hè, Khương Tri lại nhận được Wechat của Chu Dĩnh, chủ yếu là rủ cô tham gia đủ các thể loại họp lớp khác nhau, hay là rủ cô cùng đi dạo phố. Nếu là lúc trước thì Khương Tri sẽ đồng ý, nhưng kể từ khi Chu Dĩnh vô tình nói với cô những lời kia, việc tham gia liên hoan tốt nghiệp là vì muốn tạo cơ hội cho Tào Lăng, Khương Tri nghĩ ngợi mãi mới hiểu ra. Vì thế cô từ chối lời mời của Chu Dĩnh, nói rõ ràng rằng mình sẽ không tham gia bất kì buổi liên hoan nào nữa, khi gửi tin nhắn đi, Chu Dĩnh trả lời lại bằng một cái icon mang ý tứ không rõ ràng. Khương Tri liếc nhìn, không trả lời lại. - Không còn áp lực của kỳ thi đại học, cuộc sống của Khương Tri trở nên đơn giản thoải hơn hẳn, cô thường ngồi một mình ở trong thư phòng, có khi ngồi suốt cả một ngày. Ở một góc nhỏ trong thư phòng, cất giấu đủ loại tiểu thuyết lâu năm của Y Y, trước kia còn mấy lần bị Tống Duẫn Hành chê bai là không có não, người nào đó nói thẳng là những nam chính trong tiểu thuyết này còn không đẹp trai bằng anh, đối với vấn đề này Y Y chỉ hừ mũi coi thường. Nhìn đến một quyển tạp chí, có ghi lại cách thức liên hệ gửi bài viết, Khương Tri cẩn thận nhìn vào số tiền nhuận bút và thời hạn gửi bài, âm thầm ghi nhớ phương thức liên lạc. Có đôi khi Tống Duẫn Hành gọi video đến, Khương Tri dường như đều đang bận rộn, có khi hai người không ai nói với nhau được câu nào, Tống Duẫn Hành bận rộn xem tài liệu, Khương Tri thì lạch cạch gõ bàn phím. Cô không muốn phụ thuộc hết vào nhà họ Tống, lên đại học cần không ít tiền để đóng học phí, Tống Duẫn Thư bây giờ vẫn còn đang trong giai đoạn điều trị phục hồi, Khương Tri ở Tống gia vẫn có chút lo lắng bất an. Cô có thể sáng tác để kiếm một chút tiền sinh hoạt, vì vậy nên Khương Tri ngày càng trở nên bận rộn, vừa vội vàng gửi bản thảo, vừa đăng ký một tài khoản tác giả trên trang web ngôn tình nổi tiếng. Một thời gian sau, Tống Duẫn Hành cũng đã phát hiện ra động tĩnh của Khương Tri, nhìn cô vợ nhỏ lúc nào cũng trong bộ dáng bận rộn, anh không kìm được trêu ghẹo "Vợ à, em mải làm việc đến mức quên cả chồng rồi." Khương Tri đang nằm nhoài ra gõ chữ trên máy tính, nghe vậy liền nhìn sang người đàn ông đang xuất hiện trong màn hình video. Tống Duẫn Hành hình như đã xong việc, lúc này đang một tay chống cằm, khuôn mặt ôn hòa tuấn tú mang theo ý cười, ánh mắt lặng lẽ nhìn cô, khá giống một tên công tử nhà giàu ngốc nghếch*. Nguyên văn 地主家的傻儿子/con trai ngốc nhà địa chủ cụm từ để nói về những người đàn ông có xuất thân từ gia đình giàu có nhưng hành động và lời nói lại đơn thuần, ngốc nghếch.Không biết anh đã nhìn cô chằm chằm như vậy bao lâu rồi, khuôn mặt Khương Tri đỏ lên, tốc độ gõ chữ chậm lại, nhỏ giọng lúng túng "Anh nhìn cái gì." Tống Duẫn Hành cười khẽ, ánh mắt dần trở nên dịu dàng "Bởi vì vợ anh xinh đẹp." Khương Tri nghe xong khóe môi cong cong, cả khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp ửng hồng như đánh phấn. Từ khi hai người làm hòa, cách thức hai người ở bên nhau đã thân mật hơn trước rất nhiều, Tống Duẫn Hành vẫn luôn trêu chọc mãi không ngừng, cứ có cơ hội là lại gọi vợ, Khương Tri nghe mãi thành quen. Có khi bị anh chọc cho tức lên, vừa thẹn vừa giận liền uy hiếp lần sau sẽ không thèm gọi video với anh nữa. Tống Duẫn Hành nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, trong lòng ngứa ngáy như có hàng vạn con kiến đang bò, chỉ muốn nhảy vào trong màn hình, ôm cô vợ nhỏ vào lòng thật chặt. - Sau khi Tống Duẫn Thư bị thương đã được gia đình đưa sang Pháp để điều trị phục hồi, vì chân bị thương nên cô ấy cử động vẫn còn bất tiện, Khương Tri đã cố gắng liên lạc qua bên đó mấy lần, nhưng Tống Duẫn Thư đều không nghe máy. Ông cụ Tống cũng không muốn trong thời gian con gái điều trị phục hồi mà có người quấy rầy, thế nên Khương Tri không cố gắng nữa, cũng không hỏi lại lần nào. Ngày nhận được điện thoại của Tống Duẫn Thư, Khương Tri vừa gửi bản thảo mới viết xong cho bên bên tạp chí, nghe được giọng nói đã lâu không gặp, mũi Khương Tri cay xè. Kìm nén nước mắt đang ngập ngừng muốn rơi, nghe cô giáo chậm rãi kể về cuộc sống ở Pháp. Vết thương trên đùi của Tống Duẫn Thư đã tốt lên nhiều, nhưng đi lại bình thường vẫn có chút khó khăn, thấy bản thân cũng không còn đáng ngại lắm, Tống Duẫn Thư mới gọi điện thoại về cho Khương Tri. Sợ cô gái nhỏ lo lắng, nếu để cô bé biết tình hình thực tế thì sẽ khóc lóc mất. Mấy năm Khương Tri và bà ngoại sống ở thôn Thủy Quang, hai bà cháu nương tựa lẫn nhau, cha Khương Tri vì bị bệnh mà qua đời, mẹ của cô bỏ đi nơi khác khác không trở về nữa, là bà ngoại một tay nuôi nấng cô. Năm Tống Duẫn Thư đi dạy ở trấn Thủy Quang, Khương Tri vừa mới lên cấp hai, cô gái nhỏ mặc bộ quần áo cũ đi đôi giày rách, cùng với một đám nhóc vừa lôi vừa kéo một tấm băng rôn viết tay đơn sơ, trên đó có dòng chữ "Chào mừng cô giáo." Đó là lần đầu tiên Tống Duẫn Thư nhìn thấy Khương Tri, cô cảm thấy cô bé này nhìn rất xinh xắn, tiếc là gầy gò nhỏ nhắn, là dáng vẻ suy dinh dưỡng. Khoảng thời gian vừa tới trấn Thủy Quang, Khương Tri và bà ngoại thường xuyên giúp đỡ Tống Duẫn Thư. Giáo viên đến trấn Thủy Quang dạy học không được mấy người, bà ngoại Khương Tri vô cùng tôn kính Tống Duẫn Thư, hay bảo Khương Tri đem ngô khoai đã nấu qua cho Tống Duẫn Thư, hoặc là đem trứng gà qua cho cô giáo Tống. Những ngày ấy Tống Duẫn Thư nhớ rất rõ ràng, mỗi thứ sáu sau khi tan học xong, mặc kệ trời nắng hay mưa, cô gái nhỏ đều bỏ đồ vào trong túi, chạy trên đường chậm chạp đưa đến cho cô. Từ nhỏ Tống Duẫn Thư đã sống ở thành phố, tiếp xúc tiếp xúc với người như Khương Tri và bà ngoại, cảm thấy tâm trạng trước kia và bây giờ đã không còn giống nhau nữa rồi. Sau này bà ngoại Khương Tri qua đời, cô gái nhỏ ở nhờ nhà chú thím. Đôi vợ chồng đó từ trước tới giờ đều cho rằng con gái có học hành cũng chỉ vô dụng, còn không bằng ở nhà làm việc. Vì chuyện học hành của Khương Tri mà Tống Duẫn Thư đã vất vả không ít. Sau đó không thấy Khương Tri, Tống Duẫn Thư nghe ngóng mới biết được, cô bị chú thím đưa lên thị trấn, làm công kiếm tiền phụ giúp gia đình. Tống Duẫn Thư nghe xong suýt chút nữa tức nổ phổi, Khương Tri vẫn là trẻ vị thành niên, thế mà chú thím lại nhẫn tâm để cô bé một mình ở bên ngoài, trở thành công cụ kiếm tiền cho hai người bọn họ. Tống Duẫn Thư là người nóng tính, vì chuyện này mà gây sự với hai vợ chồng họ một trận, sau đó cô đưa Khương Tri trở về, hai cô trò ở cùng với nhau. Trong lúc đó nhà họ Tống phái người tìm kiếm nhiều lần, cuối cùng Tống Duẫn Hành tìm được Tống Duẫn Thư ở nơi rừng núi heo hút này. Tống Duẫn Thư không bỏ được những đứa trẻ ở đây, càng không yên tâm về Khương Tri. Mấy lần Tống Duẫn Hành phái người tới cũng không còn làm được gì. Tam tiểu thư không nghe khuyên can, mấy người bọn nói tới mòn cả miệng lưỡi, Tống Duẫn Thư vẫn quyết tâm ở lại cái chốn thâm sơn cùng cốc này không muốn đi. Đối với quyết định của Tống Duẫn Thư, Tống Duẫn Hành chỉ có thể thỏa hiệp. Nhưng có lẽ vì sợ anh lo lắng, sau này cứ cách môt khoảng thời gian Tống Duẫn Thư lại gửi đến một ít ảnh chụp, cho anh biết tình hình cuộc sống của mình. Tống Duẫn Thư còn cố ý chụp mấy cảnh sinh hoạt thường ngày cho anh, lúc trước là tam tiểu thư của nhà họ Tống được chiều chuộng từ bé, bây giờ quần áo giản dị, sau lưng là bùn đất, có khi còn đang cầm cuốc. Ảnh chụp hơi xấu, có thể đoán ra người giúp cô chụp ảnh không phải là người hiểu về kỹ thuật chụp ảnh, Tống tiểu thư cao 1 mét 7 bị chụp thành cây củ cải 1 mét 2. Tống Duẫn Hành kiên nhẫn xem từng tấm hình một, mãi tới khi trong ảnh xuất hiên bóng dáng xa lạ của một cô bé, ánh mắt anh dừng lại. Cô bé trong ảnh gầy gò, mặc một bộ đồng phục trắng tinh, hai tay bê một cái rổ không lớn không nhỏ, trong rổ chứa đầy khoai tây, bắp ngô, thứ gì cũng có. Cô gái quay lưng về phía đồng ruộng, khuôn mặt bị ánh mặt trời thiêu đốt tới mức gò má đỏ ửng, cô bé cong cong mắt cười, lộ ra một hàm răng trắng đều. Ánh mắt của Tống Duẫn Hành dừng lại vài giây, nhìn ý cười rạng rỡ của cô, anh sờ mũi, nhịn không được cũng cười theo. Từ những bức ảnh mà Tống Duẫn Thư gửi đến, Tống Duẫn Hành mới biết được, nguyên nhân chị anh môt mực muốn ở lại cái trấn nhỏ kia, chủ yếu là vì cô bé này. Môt cô bé vốn không quen không biết, lại khiến cho tam tiểu thư của nhà họ Tống cam tâm tình nguyện ở lại nơi đó. Đối với việc này Tống Duẫn Hành không tỏ rõ thái độ, chỉ cảm thấy Tống Duẫn Thư bị nhiệt huyết làm cho đầu óc mê muội rồi. Sau này Tống Duẫn Hành xem ảnh Tống Duẫn Thư gửi tới thành quen, những lúc rảnh rỗi anh liền cầm những bức ảnh đó lên xem, có lúc nhìn thấy khuôn mặt cười ngây ngô của cô bé kia, anh không kìm được tò mò, vì sao cô luôn có thể cười vui vẻ như vậy. Tống Duẫn Thư kể cho anh nghe từng chuyện nhỏ nhặt nhất về cuộc sống của Khương Tri. Cuộc sống bình dị đơn giản có rất nhiều cay đắng ngọt bùi, chuyện vui chuyện buồn, Tống Duẫn Thư đều kể cho anh nghe. Lâu dần, trong cuộc sống của Tống Duẫn Hành bỗng dưng xuất hiện thêm hình bóng của Khương Tri, mỗi giây mỗi phút đều là nụ cười của cô, ngây ngô mà rạng rỡ, rất giống nắng ấm giữa ngày đông.
VỚI EM, ĐÂU CHỈ LÀ RUNG ĐỘNG Tác giả Quân Tử A Quách Thể loại Hiện đại, ngọt sủng, nhẹ nhàng, 1v1, HE Độ dài 70 chương Editor Hướng Dương Bìa Hướng Dương Chú ý Truyện bắt đầu được set pass một số chương bất kỳ kể từ chương 9 và 5 chương cuối truyện. Vui lòng tìm hiểu về pass truyện Tại đây. GIỚI THIỆU Văn án 1 Năm 18 tuổi, Khương Tri dắt chú dê của mình rời khỏi núi cao, chuyển vào biệt thự xa hoa của nhà họ Tống. Tam công tử của Tống gia, nhân vật nổi danh là thủ đoạn mạnh mẽ, cũng là người kiên định với chủ nghĩa không kết hôn. Mãi tới sau này khi chú già chạy theo sau một cô gái, tủi thân gọi “Vợ ơi”, mọi người mới được mở rộng tầm mắt. Chỉ có Khương Tri biết rõ, mỗi khi tới nửa đêm, người nào đó đều khinh xa thục lộ* trèo qua ban công, mặt dày chui vào trong chăn của cô, muốn ôm cô hôn cô, bắt người ta gọi là ca ca, vừa to gan lại vừa xấu xa. Khinh xa thục lộ Xe nhẹ đường quen. Cô chính là cô bé mà anh đặt trong lòng bàn tay để nuông chiều, cũng là chấp niệm khắc sâu vào xương tủy. Sau này Khương Tri mới biết, Tống Duẫn Hành không muốn ăn đường, cũng không hề muốn ngủ trên giường… Văn án 2 Ngày nào đó, Tống Duẫn Hành và một đám bạn thân vào một quán bar. Bên cạnh mỹ nữ như mây, chỉ có mình anh thanh tâm quả dục, trước mặt đặt một ly nước trái cây. Mãi tới khi cửa phòng bị đẩy ra, một cô gái xinh đẹp nổi giận đùng đùng bước vào, nhìn khắp phòng toàn là oanh oanh yến yến. Cô gái đỏ mắt mạnh mẽ đá Tống Duẫn Hành một cái, sau đó bỏ chạy như bay. Tống Duẫn Hành ôm chân đau tới mức nghiến răng, bạn thân vội vàng vây đến khuyên nhủ anh “Phụ nữ không thể quá nuông chiều được. Một khi chiều thành quen sẽ được đà lấn tới, thích kiểm soát.” Tống Duẫn Hành liếc mắt lạnh lùng “Cậu thì biết cái gì, đó là tổ tông của tôi!” Nói xong, vội vàng cầm áo khoác đuổi theo ra bên ngoài. MỤC LỤC Giới thiệu Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương Chương Chương Chương 19 Chương 20 _____________________________________________________ Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương Chương Chương Chương Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương Chương Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 _____________________________________________________ Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 _____________________________________________________ Truyện được edit và chia sẻ phi lợi nhuận tại WP Sunflowers’ Garden Hướng Dương sunflower_td Vui lòng không mang truyện đi bất kỳ đâu ngoài 2 địa chỉ trên!
Rung Động Tham khảo Rung Động Tham khảo Động Từ hình thứcdao động, lung lay, đánh bại xung, pulsate, sway, rung, undulate, swing, pendulate. vang lên, cộng hưởng echo, reecho, ám ảnh, vòng, peal, clang, bùng nổ, rumble. Rung Động Liên kết từ đồng nghĩa dao động, lung lay, pulsate, sway, rung, undulate, swing, vang lên, ám ảnh, vòng, bùng nổ, rumble,
Bỏ qua nội dung PASS – VỚI EM, ĐÂU CHỈ LÀ RUNG ĐỘNG QUY ĐỊNH CHUNG được set pass một số chương bất kỳ kể từ chương 9 và 5 chương cuối. 2. Pass của các chương lẻ là hoàn toàn khác nhau. Chỉ có pass của 5 chương cuối truyện là giống nhau. 3. NGHIÊM CẤM share pass cho người khác, mang truyện ra khỏi nhà của Sun!! 4. Nếu các chương set pass vẫn bị trộm ra bên ngoài thì mình sẽ KHÓA CHƯƠNG VĨNH VIỄN. CÂU HỎI GIẢI PASS Chương 9 Chị dâu cả của Tống Duẫn Hành tên là gì? 10 chữ cái, viết liền không dấu. Chương 10 Khi Vu Tử Kính bị Tống Duẫn Hành đạp vào mông, Tống Duẫn Hành đã nói Vu Tử Kính thích làm gì nhất? 7 chữ cái, không dấu, giữa tiếng thứ nhất và thứ hai có một chữ S viết hoa, tổng cộng 8 kí tự.
với em đâu chỉ là rung động