2. CHÙA BÁT NHÃ: 803 S. SULLIVAN ST., SANTA ANA, CA 92703. Tel.: (714) 571-0473 (714) 571-0473. Kết thúc buổi lễ tưởng niệm Cố Đại Lão Hòa Thượng Thích Nhật Liên và cầu nguyện nạn nhân động đất Haiti là lời cảm tạ của Hòa Thượng Thích Nguyên Trí. Hòa Thượng nhắc nhở rằng Cách phòng ngừa tiểu đêm ở nam 1. Chế độ ăn uống Hạn chế uống nước trước khi ngủ, ít nhất 2 tiếng. Không dùng những thức uống lợi tiểu vào buổi tối như cà phê, bia, rượu, trà… Bữa ăn tối tránh dùng các món quá mặn, hạn chế ăn những loại trái cây nhiều nước như dưa hấu, bưởi, cam… 2. Thói quen ngủ Hòa Thượng Thích Thắng Hoan, thế danh là Nguyễn văn Đồng, sanh năm Kỹ tỵ ( 1928 ) tại thành phố Cần Thơ, miền Nam Việt Nam. Thân phụ là ông Nguyễn văn Ngô, một nhà nho và cũng là một nhạc sĩ cổ nhạc . Thân mẫu là cụ bà Nguyễn thị Hương, Tỳ kheo ni Như Quả, thọ giới Cụ Túc năm 1968 tại đại giới đàn chùa Từ Nghiêm .. Hòa Thượng Tuệ Sỹ. (Hình: Trích xuất từ hoavouu.com) Có hai nhà sư là bạn cùng tu ở tu viện Thũpãrãma, nằm trong thành phố Anurãdhapura, thủ đô của vương quốc mang cùng tên. Một trong hai ông sư không thích đời sống đô thị, đã từ giã bạn, đi về phía Đông tới một ngôi chùa khác trong rừng, ẩn dật. Ông thầy kia ở lại tu viện. Phố Homestay Nha Trang. Địa chỉ 1: 78/38A Tuệ Tĩnh, phường Lộc Thọ, thành phố Nha Trang, tỉnh Khánh Hoà (Nhà) Địa chỉ 2: Lô G1, chung cư Chợ Đầm, phường Xương Huân, thành phố Nha Trang, tỉnh Khánh Hoà (Căn hộ) Giá tham khảo: từ 350.000đ/đêm. Vậy là chúng ta vừa đi một vòng Thượng tọa Thích Nhật Từ bắt đầu giác ngộ chân lý Phật pháp vào năm 1983, sau thời gian đi tu ở chùa Long Huê, Quận Gò Vấp và Chùa Đại Giác, quận Phú Nhuận. Người chính thức xuất gia vào năm 1984 tại chùa Giác Ngộ với Hòa thượng Thích Thiện Huệ lúc 14 tuổi, thọ giới tỳ kheo năm 1988. Quá trình học tập và giáo dục của thượng tọa Thích Nhật Từ hMLC. Ở ngôi chùa Bồ Đề có một vị tiểu hòa thượng tên là Tiểu Tịnh Trần từ bé đã được sư phụ trụ trì nhặt được và đem về nuôi, cũng từ đó đứa bé chỉ sống trong chùa mà chưa hề đặt chân ra khỏi chùa, tính tình ngây thơ, thật thà nhưng lại rất bạo chính là Bạch Hi Cảnh là người đàn ông ba mươi tuổi không vợ không bạn gái, đẹp trai, lạnh lùng, giàu có, cần tiền có tiền cần quyền có quyền, hô mưa gọi gió tại thành phố S xa hoa bậc nhất nước Hoa Hi Cảnh đã từng sống trong chùa Bồ Đề, nhận sự nhờ vả của Phương Trượng sư phụ nên nhận Tiểu Tịnh Trần làm con nuôi, đưa bé xuống núi tìm hiểu cuộc sống “hồng trần”.Từ một người đàn ông lí trí lạnh lùng, cuộc sống của Bạch Hi Cảnh sau khi có thêm Tiểu Tịnh Trần dần dần thay đổi, trở thành một cha ngốc, yêu thương, chiều chuộng con hết mực. Còn Tiểu Tịnh Trần, lần đầu tiên trải nghiệm cuộc sống dưới núi, làm quen những người bạn mới, dưới sự giúp đỡ của cha ngốc Bạch Hi Cảnh sẽ li kì và hài hước như thế nào đây?Đặc biệt khi cha ngốc Bạch Hi Cảnh lại không hề biết “con trai bảo bối” của mình thật ra lại là một bé gái. Thế nên, cuộc sống bi kịch của cha ngốc cứ tiếp diễn hết từ ngày nọ sang ngày kia. Bể khổ vô biên, bao giờ mới bơi đến đích… Trọn bộ Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố Danh sách chương Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment Bạch Tịnh Trần, một đứa trẻ không rõ lai lịch là ai được một sư phụ nhặt về chùa nuôi khi được vừa đầy tháng và sống trên chùa kể từ đó. Bỗng dưng một ngày cậu được sư phụ nhận cho mình một người cha nuôi, đẹp trai hút hồn, Bạch Cảnh Hi. Cuộc sống sung túc vẫn thế tiếp diễn cho tới một ngày mọi người phát hiện ra cậu là một bé gái. Thì ra, bé Đầu Trọc là con gái, con gái chính hiệu một trăm phần trăm. Bảo sao sư phụ lại muốn bé rời khỏi chùa, còn nói gì mà “không vào hồng trần, làm sao có thể hiểu rõ hồng trần”. Người cha ngốc của bé vô cùng đau khổ. Vốn dĩ, Bạch Hi Cảnh muốn nuôi Tiểu Đầu Trọc thành một nam tử hán đầu đội trởi, chân đạp đất. Bây giờ thì hay rồi, phải chuyển sang nuôi nâng niu, chiều chuộng như một công chúa thứ thiệt. Đáng yêu sao, bé Tiểu Đầu Trọc ngây thơ liên tục hố cha bằng việc khẳng định “con thực sự là con trai”. Người cha ngốc phải đau đầu nghĩ cách, làm sao có thể trị được tiểu công chúa hay hố người này đây. Năm bé vào tiểu học, bằng vẻ bề ngoài xinh đẹp, ngoan hiền; bé được mời đi làm diễn viên. Diễn viên chứ gì? Chuyện nhỏ. Lên cấp hai, Tiểu Đầu Trọc học tại trường Trung học số Năm. Tại đây, ai có thể ngờ rằng, em gái ít nói đấy lại là trùm sỏ của cả lớp cơ chứ. Đừng nhìn Tiểu Đầu Trọc đáng yêu như vậy. Thực ra cô bé cực kì giỏi võ. Sẽ thế nào khi cha ruốt của Tịnh Trần xuất hiện... Cuộc sống ở chùa tuy vất vả nhưng rất có quy luật, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Tiểu Tịnh Trần giống với những hòa thượng khác. Mỗi ngày thức dậy vào cuối giờ Dần, các hoà thượng lớn tuổi hơn sẽ tụng kinh sáng trong điện chính, các hòa thượng trẻ tuổi sẽ mang thùng nước xuống khe suối dưới núi lấy nước để rèn luyện tâm nước cũng phải có quy định, mỗi thùng nước nặng khoảng 5kg, 2 thùng cỡ 10kg, đáy thùng hình nón, không thể đặt thăng bằng được, cho nên các hoà thượng đổ nước đầy thùng phải chạy về chùa ngay, giữa đường không thể nghỉ ngơi, nếu không nước sẽ chảy sau chùa có khoảng vài chục cái chum đựng nước lớn có đường kính cỡ 3m, cao 2m, các hoà thượng trẻ tuổi mỗi sáng phải đổ đầy các chum nước trước khi chuông vang lên, nước sinh hoạt và tưới cây hàng ngày đều lấy từ đây. Trong đó lại có hai cái chum không giống với những cái chum khác, bên ngoài chum có gắn bậc thang bằng gỗ, cái này là chuẩn bị cho Tiểu Tịnh Trần, cô bé mới năm tuổi nên còn quá thấp, cao chưa tới nửa cái chum. Thùng nước mà Tịnh Trần dùng cũng nhỏ hơn những thùng nước khác, hơn nữa mỗi lần chỉ dùng một cái thùng nước đó, thời gian đổ đầy hai cái chum cũng bằng với thời gian các hoà thượng khác đổ đầy những cái chum còn lại. Sau khi gánh nước xong thì có thể cùng ăn sáng với các hoà thượng lớn tuổi đọc kinh buổi quen tốt này đương nhiên sẽ được bé mang theo khi xuống núi. Đúng 5 giờ sáng, đồng hồ sinh học của cô bé còn chuẩn hơn cả giờ Bắc Kinh. Cô bé thức dậy đúng giờ, chớp chớp mắt, trở mình một cái mới phát hiện mình bị ba ôm trong ngực, cô bé bỗng chốc mềm lòng, thì ra cha sợ tối đến mức con tốt bụng ngẩng đầu sờ đầu cha, Bạch Hi Cảnh vốn ngủ không say lập tức tỉnh giấc, vừa mở mắt, anh suýt chút nữa bị ánh mắt hiền từ của đứa con ngoan làm cho chói mắt, cô bé chớp mắt “Ba, tối qua ba ngủ có ngon không?”Bạch Hi Cảnh lặng lẽ Tiểu Tịnh Trần ra, ho nhẹ một tiếng, trả lời đầy dối lòng “Ngon.”Tiểu Đầu Trọc nở nụ cười thỏa mãn, cô bé nhanh chóng bật người dậy, bắt đầu mặc quần áo, Bạch Hi Cảnh đơ người, đây là logic gì vậy?Tịnh Trần mặc xong quần áo rồi xuống giường, Bạch Hi Cảnh không kiềm chế được tò mò bèn mở miệng hỏi “Con định làm gì?”“Gánh nước…” Nghĩ lại có gì đó không đúng, tối qua cô bé tận mắt nhìn thấy cái vòi tự động chảy nước ra, ở chỗ ba hình như không cần gánh nước. Tiểu Tịnh Trần nghiêng đầu hồi tưởng lại lời dạy của sư phụ, nói chắc như đinh đóng cột “Con đi tập thể dục buổi sáng”.Lúc này, Bạch Hi Cảnh mới nhớ lại quy luật làm việc và nghỉ ngơi ở trên núi, nhớ lại năm xưa lúc anh mới xuống núi có nhiều điều không quen, cũng siêng năng, cũng tập luyện. Nhưng bây giờ thì… Quả nhiên là sa đọa rồi?Thế là buổi sáng đầu tiên sau khi xuống núi của Tiểu Đầu Trọc lại làm cho ba cô bé có cảm giác sám hối một cách sâu sắc với Phật khi sám hối xong, thần trí của Bạch Hi Cảnh lại lần nữa quay về thực tại, anh vừa nâng đầu nằm trên giường, vừa nhìn cô bé bận rộn với một ánh mắt thưởng thức. Xong xuôi, cô bé đứng ở đầu giường, kéo dây kéo của áo khoác thể thao rồi nghiêm túc nói với Bạch Hi Cảnh “Một ngày bắt đầu từ buổi sáng, sư phụ nói dù ở đâu cũng không thể làm lơ việc tu hành, ba có đi tập thể dục cùng với con không?”“…” Người cha với cặp mắt hơi thâm đen quay đầu nhìn sắc trời còn chưa sáng hẳn ở ngoài cửa sổ, lắc đầu một cách quyết đoán. Tốt hơn là nên ngủ bù, anh đã quên mất năm phút trước vừa mới âm thầm sám hối với Phật Đầu Trọc cũng không có ý kiến gì, chạy đến gần cửa thay giày thể thao rồi đi khi đứng ngây người khoảng năm phút trước thang máy, bé quyết định đi thang bộ. Khuôn viên khu đô thị Kim Đỉnh có diện tích rất lớn, tuy hộ gia đình không nhiều nhưng đều là những người có tiền, có quyền, có thế lực. Để tạo điều kiện cho các hộ gia đình ở đây có một không gian tập luyện riêng nên ở đây có đầy đủ sân thể dục chuyên dụng, có vườn hoa rộng rãi, một quảng trường nhỏ, còn có sân tennis, sân bóng rổ, và một sân chơi bowling, giống như một trung tâm giải trí mini vậy. Đương nhiên, những thiết bị giải trí ở đây chỉ để phục vụ cho những người sống trong khu đô thị này, người ngoài không được phép vào tiểu sáng, người tập thể dục trong khuôn viên không ít, chủ yếu là người lớn tuổi, người chạy bộ trên sân thể dục cũng không ít, đa số là thanh niên. Nhưng trong tiết trời đông giá rét tháng mười hai này thì quả thật là không có nhiều người dậy hít gió lạnh vào lúc năm giờ sân vận động còn tối đen, nhớ tới các sư huynh sư điệt siêng năng tập luyện ở trên núi, tiểu hoà thượng chợt cảm thấy buồn!Tiểu hoà thượng thở dài một cái như người lớn, hai cái chân ngắn cũn bắt đầu chạy bộ. Không có sức nặng của thùng nước nên sức lực của tiểu hoà thượng rất dồi dào, hơn nữa năng lượng tiêu hao không nhiều nên chạy rất bền bỉ. Chạy được mười mấy vòng sân, mồ hôi nhễ nhại, nhưng vẫn không cởi áo, cô bé chỉ dừng lại nghỉ ngơi một chút rồi lại tìm một chỗ không khí trong lành tập võ. Các chiêu thức tập luyện của chùa không có tên gọi cụ thể, là các hòa thượng của Võ Tăng Đường truyền từ đời này qua đời khác, hơn nữa, ở trong chùa, các sư phụ sẽ dạy các đồ đệ hết sức nhiệt tình, không giấu nghề, mỗi đồ đệ đều rất chăm chỉ tiếp thu. Đương nhiên, học được bao nhiêu, học tới trình độ nào thì phải xem bản lĩnh của mỗi người, Phật viết Tạo không may, Tịnh Trần lại là một tiểu hoà thượng rất có tạo hóa, đặc biệt là trong việc học võ, chưa học niệm kinh đã học đánh người. Cho nên đừng xem thường bé tuổi còn nhỏ, trong Võ Tăng Đường, bé cũng rất lợi hại dần sáng, người tập thể dục càng lúc càng nhiều, tới cuối giờ Mão cỡ 7 giờ sáng, cô bé chuẩn bị quay về nhà. Khi đi ngang qua quảng trường, cô bé thấy rất nhiều người già hình như đang đánh quyền, nhưng động tác lại khá con không biết Thái Cực Quyền là gì, cứ tưởng là một môn võ thuật mới liền đứng lại xem, cụ già tóc bạc đứng hàng đầu tiên liền cười nói “Cháu bé, có muốn tập cùng chúng ta không?”Bé con suy nghĩ một lúc, lắc đầu “Học lỏm võ công của người khác là không đúng.”Giọng nói trong trẻo của trẻ con rất vang, một vài cụ già ở phía trước đều nghe thấy, rồi nhìn lại dáng vẻ nghiêm túc của Tiểu Đầu Trọc và bật cười “Ha ha, cháu bé, nếu cháu học được sẽ không gọi là học lỏm nữa.”Hơn nữa, mấy năm nay, học Thái Cực Quyền đã rất phổ biến và trở thành bài tập dưỡng sinh của người cao tuổi, đâu cần phải học lỏm nữa. Có điều, những cụ già trước mặt thấy bé dễ thương đáng yêu nên cố ý trêu chọc, nhưng Tiểu Đầu Trọc thì lại không hề hay biết điều Cực Quyền bắt nguồn từ Võ Đang, vào thời đó, các nhà võ thuật đều rất có tính quy phạm, chặt chẽ. Hoà thượng thuộc phái Thiếu Lâm, hoà thượng Thiếu Lâm sẽ không học và cũng không có khả năng học lỏm Thái Cực của Võ Đang. Chùa Bồ Đề ở ẩn đã nhiều năm rồi nên chắc hẳn không hay biết trên đời có một loại võ thuật là Thái Cực Quyền, Tịnh Trần càng không thể biết. Bé con háo hức nắm chặt tay, nghiêm túc hỏi một câu “Thật không ạ?”“Đương nhiên.” Có rất nhiều ông lão bà lão cũng phụ họa theo, ông lão hàng đầu còn vẫy tay với bé “Lại đây, để ông dạy con.”“Không cần đâu ạ, nếu ông dạy con thì con phải bái ông làm sư phụ, nhưng con đã có sư phụ rồi.”Lời của bé làm cho các ông bà lão ngạc nhiên, ông lão cười không để bụng. Nhưng rất nhanh sau đó, nụ cười trên mặt ông lập tức đông cứng, không cười nổi nữa, mà không chỉ ông, những ông bà lão khác đang tập quyền cũng dừng động tác lại, nhìn cô bé một cách nhạc thấy Tiểu Đầu Trọc mím chặt môi, mặt nghiêm túc, bắt đầu đánh Thái Cực Quyền, mỗi chiêu thức đánh ra đều rất có hồn, bắt đầu từ tư thế đứng, rồi đến xoay, di chuyển, đẩy, đỡ, từng động tác đều rất ra dáng, còn ra dáng hơn những ông bà lão hay tập luyện thường xuyên nữa. Đang đánh, bỗng cô bé chợt dừng lại, mơ hồ nhìn ông lão “Tiếp theo đánh thế nào ạ? Lúc nãy tới đoạn này ông không đánh tiếp.”Ông lão ngạc nhiên hết sức “Cháu từng học qua rồi sao?”

nhật ký tiểu hòa thượng ở thành phố